Danh sách bài viết

Khoảng trống phê bình âm nhạc

Cập nhật: 28/12/2017

Tác giả: Nguyễn Thị Mỹ Liêm

Thông tin về đời sống âm nhạc trên các phương tiện truyền thông đại chúng gần như đang bị “bao vây” bởi các bài viết mang đầy đủ tính chất “chợ” (thị trường): giới thiệu ca khúc và đẩy lên hàng “hot” với các mỹ từ “tốp 5, tốp 10 của…”; quảng bá cho các tên tuổi ca sĩ với những mỹ từ “ông hoàng nhạc Việt”, “Diva nhạc Việt” và liên tục xuất hiện trên truyền thông: “siêu phẩm”, “MV hot nhất…”. 

Nhưng nội dung trong bài viết chỉ là tường thuật, mỏng về nội dung âm nhạc, yếu về học thuật, đầy cảm tính, còn lại là khen trang phục, hàng hiệu hoặc thêm thắt những chi tiết chuyện đời tư nhằm thu hút sự tò mò. 

Chưa kể, trong đời sống âm nhạc chỉ thấy nói đến ca khúc, rất ít những bài viết mang tính học thuật chuyên sâu để giới thiệu các tác phẩm mới thuộc thể loại âm nhạc kinh viện như opera, nhạc giao hưởng, hòa tấu thính phòng, chương trình biểu diễn âm nhạc nghiêm túc… Lại càng hiếm thấy những bài viết phê bình thể hiện góc nhìn mới mang hơi thở của thời đại đối với tác phẩm âm nhạc trong nước.

Ở nhiều chương trình truyền hình thực tế, các cuộc thi ca hát… nhiều người được quyền đánh giá, chấm thi nhưng không phải là nhạc sĩ hoặc người làm nghề âm nhạc. Cùng với đó là những phát biểu chỉ nhằm mục đích tự khoe mình, cố sao chứng tỏ mình có hiểu biết, tạo những đối đáp - tình huống (thậm chí giống như… tấu hài) trên sân khấu để thu hút người xem của những người được gọi là giám khảo.

Đối với giới âm nhạc, có thể dễ dàng nhận thấy rằng, lý luận - phê bình âm nhạc gần như là nhiệm vụ bị lãng quên. Tuy nhiên, điều này cũng không phải là vô tình mà có thể là cố ý, bởi trong nhiều trường hợp, phê bình đúng nhưng người được phê bình không muốn nghe và đôi khi, chỉ cần “nghe” ai đó nói lại một nhận xét nào đó về mình (không cần kiểm chứng, có khi chỉ là những điều dối trá) thì nhiều người đã nhảy dựng, tung lên mạng xã hội những lời chửi bới, thóa mạ, kích động đám đông phản pháo, “ném đá”. Những chuyện như vậy quá phổ biến và gần như là chuyện thường ngày ở làng văn nghệ.

Hội Âm nhạc TPHCM cũng có chi hội lý luận - đào tạo và thành lập câu lạc bộ lý luận - phê bình nhưng rồi sau đó cũng tự giải tán, không thể hoạt động. Nhạc viện TPHCM có mã ngành đào tạo âm nhạc học nhưng không có môn học về lý luận phê bình âm nhạc. Thậm chí, việc học phân tích tác phẩm âm nhạc chỉ tập trung phân tích những tác phẩm âm nhạc kinh viện với những yếu tố học thuật theo khuôn mẫu mà ít quan tâm đến việc phân tích các tác phẩm trong đời sống âm nhạc đương thời và cũng không chuộng những gợi ý nhận định, đánh giá, khám phá mang tính cá nhân của người học. 

Những người làm công tác lý luận phê bình vẫn như “những con chim ẩn mình chờ… thế hệ sau”. Những bài viết của các nhà nghiên cứu - lý luận âm nhạc chỉ đóng khung trong những hội thảo, những tạp chí chuyên ngành hoặc website của Hội Nhạc sĩ Việt Nam, Hội Âm nhạc TPHCM. Trong dòng chảy cuồn cuộn của đời sống âm nhạc, giới phê bình bỗng trở nên lẻ loi, cô độc và thậm chí trở thành những thành phần yếm thế trước “công luận”. Cùng với đó là sự mở rộng của Internet, giúp mọi thông tin trở nên phổ biến và những phản hồi gần như đến và đi ngay lập tức. Điều này khiến những ai có chút trách nhiệm đều phải hết sức thận trọng khi phát ngôn bởi mức độ lan truyền thông tin nhanh đến chóng mặt. 

Một nguyên nhân ở chính đội ngũ phê bình âm nhạc mà phần nào đó đã được nêu ở trên là e ngại đụng chạm. Còn có nhiều vùng cấm mà người làm phê bình không thể thẳng thắn với chính mình và làm hết trách nhiệm, không dám phê bình vì nhà phê bình sợ đám đông sẽ cho đó là một vụ “thanh toán” cá nhân! Những người có chuyên môn đã không có dũng khí và thêm vào đó là do sự lãnh cảm và thiếu nhiệt tình trước các vấn đề thời sự nên phê bình chỉ quay lưng lại với đời sống âm nhạc hoặc chạy sau sự kiện, mang tính chữa cháy và nhiều khi bị gạt ra ngoài lề thời sự. 

Hiện nay và trong khoảng 10 - 20 năm nữa, đội ngũ phê bình âm nhạc chuyên nghiệp sẽ thiếu nguồn nhân lực chất lượng, bởi muốn có một cử nhân có đủ trình độ làm công việc phê bình âm nhạc không phải chỉ cần thời gian đào tạo 4 năm đại học mà còn cần nhiều thứ khác: tư duy độc lập, có nền tảng văn hóa âm nhạc và thẩm mỹ, có kiến thức âm nhạc đầy đủ, trang bị chuyên môn âm nhạc chuyên sâu, sự nhạy cảm, tinh tế khi cảm thụ tác phẩm, nhạy bén đối với thời sự, kỹ năng viết - khả năng diễn đạt cảm xúc bằng ngôn từ… Chúng ta thiếu vắng sự đầu tư, đào tạo và kể cả không hề có một đảm bảo cho những người dấn thân trong nghiệp phê bình nên không còn nhiều người muốn theo nghề, đương đầu đấu tranh với cái xấu. 

Phê bình chưa bao giờ trở thành một nghề, người viết phê bình chưa bao giờ sống được bằng nghề nếu… có dũng khí, dám đương đầu với những cái xấu trong đời sống âm nhạc ngày nay. Phê bình tuy không phải là ngọn đèn soi đường cho âm nhạc, nhưng nó là đèn tín hiệu cảnh báo giúp chúng ta tránh những sai trái, những thiếu sót, khiếm khuyết của đời sống âm nhạc. Vậy thì hãy tiếp lửa để những ngọn đèn tín hiệu ấy tồn tại.

(Nguồn: http://www.sggp.org.vn)

Nguồn: / 0

Không gian Văn hóa Sáng tạo Việt Nam – Kỷ yếu dự án

Nghệ thuật và Âm nhạc

Dự án Không gian Văn hóa Sáng tạo Việt Nam được đồng tài trợ bởi Liên minh châu Âu và Hội đồng Anh, và do Hội đồng Anh phối hợp với Viện Văn hóa Nghệ thuật Quốc gia Việt Nam thực hiện trong vòng ba năm kể từ 2018 đến năm 2021

Cổ và mới

Nghệ thuật và Âm nhạc

Dân tộc và hiện đại quả là vấn đề thế kỉ, vì giới nhạc bàn luận đã lâu mà vẫn chưa thấu, thử nghiệm cũng nhiều mà vẫn chưa thỏa. Khúc mắc nảy sinh nhiều khi là do dân tộc - hiện đại được hiểu được hành không chỉ như hai vế đối lập của các cặp phạm...

Quách Thị Hồ - Sênh phách giọng sầu gửi bóng mây

Nghệ thuật và Âm nhạc

Quách Thị Hồ - Sênh phách giọng sầu gửi bóng mây Tiếng hát của Quách Thị Hồ đẹp và tráng lệ như một tòa lâu đài nguy nga, lộng lẫy, mà mỗi tiếng luyến láy cao siêu tinh tế của bà là một mảng chạm kỳ khu của một bức cửa võng trong cái tòa lâu đài...

Nhạc sĩ Nguyễn Văn Tý - bậc lão làng trong nền âm nhạc Việt Nam

Nghệ thuật và Âm nhạc

Những năm sống trên miền Bắc, tôi chưa có dịp được làm quen với nhạc sĩ Nguyễn Văn Tý. Mãi đến năm 1976, anh Nguyễn Văn Tý mới chuyển vào Sài Gòn, cùng với tôi công tác trong Viện Nghiên cứu Âm nhạc Việt Nam do Giáo sư nhạc sĩ Lưu Hữu Phước làm Viện...

Vai trò của sáo trúc trong nghệ thuật chèo

Nghệ thuật và Âm nhạc

Nghệ thuật Chèo là một loại hình nghệ thuật truyền thống tiêu biểu và phát triển mạnh ở các vùng đồng bằng Bắc Bộ Việt Nam. Nghệ thuật Chèo được bắt nguồn từ cuộc sống lao động, sinh hoạt của nhân dân ta từ hàng ngàn năm nay và nó đã chiếm một vị trí...

Bộ ba Nhạc huyền ở đình làng Nam Bộ

Nghệ thuật và Âm nhạc

Nhạc huyền (Nhạc treo) là bộ phận âm nhạc chủ yếu sử dụng những nhạc khí đặt trên giá hay treo trên dây, như trống lớn, khánh đá, chuông đồng... Trong số này, có những nhạc khí đứng lẻ loi một mình, như Kiến cổ, Đại cổ (trống lớn), Đặc khánh (khánh...

Người bén duyên Hò khoan Lệ Thủy

Nghệ thuật và Âm nhạc

Vừa từ Quảng Bình ra, nhà nghiên cứu văn hóa dân gian Nguyễn Hùng Vỹ gọi điện bảo tôi xuống ông ngay "có món này hay lắm". Tưởng là món nhậu gì đó, hóa ra không phải. Ông mở cho xem cuốn băng do Viện Âm nhạc vừa ghi hình về Hò khoan Lệ Thủy do chính...

Nghệ sĩ Mai Tuyết Hoa với xẩm: Bồng bềnh một cõi mơ…

Nghệ thuật và Âm nhạc

Những ai yêu bộ môn nghệ thuật hát xẩm, hẳn không lạ lẫm gì với nữ nghệ sĩ Mai Tuyết Hoa trong nhóm nghệ sĩ xẩm Hà Thành. Chị chính là cô học trò nhỏ của nghệ nhân Hà Thị Cầu, người đã được bà Cầu khi còn ở dương thế âu yếm nói với những người làm...

NGHỆ THUẬT MÚA

Nghệ thuật và Âm nhạc

KHÁI QUÁT MÚA ĐƯƠNG ĐẠI VÀ CÁC PHẦN BÀI HỌC CƠ BẢN TRONG MÚA ĐƯƠNG ĐẠI I. Khái quát Múa đương đại: "Múa đương đại" là một từ buzz phổ biến trong ngành công nghiệp giải trí ngày hôm nay, nhưng ngay cả các vũ công chuyên nghiệp và biên đạo múa đã...